No.1

Question:

Kính thưa Thầy!
Trước hết con chân thành tri ân Thầy đã chia sẻ đến đại chúng những trải nghiệm Thực tại của Thầy. Điều này giúp chúng con, những người Phật tử rất nhiều trên con đường giác ngộ giải thoát.
Kính bạch Thầy! Con chưa được qui y bởi một vị Tăng hay Ni thế tục nào nhưng con được cho pháp danh Phật với lời nhắc: "Do con có Ngọc tự nên Bồ tát Thế Chí ban cho pháp danh và con phải nhớ, con phải nhớ, con phải nhớ: Tâm con sáng, Ngọc sáng, Tâm con tối, Ngọc tối, Tâm con tà, Ngọc vỡ. Con có Minh Linh Ngọc Tự, Con cứ làm theo Tâm con mách bảo". Từ đó con luôn nhắc mình làm theo lời chỉ dạy này. Vì thế, khi nghe những bài giảng của thầy con cảm nhận những lời chỉ dạy của Thầy là lời Phật và củng cố đức tin trong con "Phật không ở đâu, không ở nơi nào, không đến, không đi, không trong, không ngoài ta: “PHẬT - NHƯ LAI". Như vậy con có xa rời thực tại và đi theo hoang tưởng không? Kính xin Thầy chỉ dùm con.
Con Huệ Tâm

Answer:

Điều gì ai nói không quan trọng, chủ yếu là con có thực chứng điều đó hay không. Chúc con thấy ra Sự Thật. 


No.2

Question:

Con xin đảnh lễ Thầy ạ. Thưa thầy cho con hỏi: Khi con đi tham gia các khóa tu thiền hoặc đi nghe pháp vợ con không những ngăn cấm cản trở mà còn nói những điều chọc phá làm ảnh hưởng đến con đường tu tập của con. Những lúc như thế mọi người đều khuyên con: thay đổi người khác không bằng thay đổi chính mình. Con cảm thấy không hài lòng với nhận thức đó vì con là chính con tại sao phải thay đổi vì những cái bên ngoài. Con học theo pháp thầy dạy là thay đổi nhận thức và hành vi nghĩ rằng kiếp trước con nặng nợ nên kiếp này sống với vợ để trả nghiệp vợ. Con nghĩ vậy có đúng không xin thầy từ bi khai thị giúp con. Con xin cảm ơn công đức thày a!

Answer:

Tuỳ thái độ của con thôi. Bài học nào trên đời mà chẳng giúp con giác ngộ. 


No.3

Question:

Kính bạch sư. Trong cuộc sống có những lúc nhiều bất trắc rủi ro xảy đến cùng lúc như đời sống, gia đình, công việc, tài chánh, bệnh tật cùng xảy ra vào 1 thời điểm có khi thấy chính mình đang ở tận đáy sâu của cuộc đời, cùng những ê chề, nhục nhã... lúc đó tâm tư không tránh khỏi chao động lung lay, đôi lúc dễ dẫn đến lạc hướng. Mỗi người đều có một dòng sinh nghiệp khác nhau, trong những lúc đó hành giả nên quán Pháp gì hoặc dùng Pháp gì thưa sư. Kính mong sư khai ngộ.

Answer:

Lúc đó chỉ còn nhẫn nại để đủ bình tĩnh sáng suốt học bài học duyên nghiệp của mình hơn là cố thoát ra. Khi đã bình thản đón nhận khủng hoảng thì hanh thông sẽ đến.


No.4

Question:

Chào quý sư,
Con muốn hỏi quý sư rằng mỗi lần con chuyên chú vào chánh niệm để tâm rỗng lặng sao con thấy hơi thở con nó rất chậm nó chậm làm con cảm thấy khó chịu trong lồng ngực điều đó làm con không thể tiếp tục vào chánh niện được. Còn nữa mỗi lần con chánh niệm nhìn ra những suy nghĩ của mình con có cảm giác như mình đánh mất đi thực tại vậy... Điều đó có phải con đang đi sai đường không ạ?

Answer:

Sai đường ở đây có nghĩa là hành chánh niệm sai cách thôi, không phải pháp chánh niệm đức Phật dạy sai. Chánh niệm tỉnh giác là thấy biết rõ ràng tự nhiên các pháp đến đi nơi thân thọ tâm pháp chứ không phải ngồi bám trụ vào hơi thở để rồi thấy khó thở (vì mất tự nhiên). Khi suy nghĩ con thấy suy nghĩ sinh diệt thế nào, xuất phát từ đâu và hậu quả ra sao, như vậy không phải con đang thấy rõ thực tại sao?


No.5

Question:

Con xin đảnh lễ thầy ạ .
Thưa thầy, con muốn hỏi thầy 3 vấn đề:
1. Con là một Phật tử ở ngoài Hà Nội. Con đã quy y được hơn năm rồi ạ. Nhưng trong quãng thời gian đã qua con quán xét thấy mình còn nhiều thiếu sót, ngu dại. Thực hành giữ 5 giới chưa được trọn vẹn. Vậy giờ đây con muốn quy y lại với thầy thì có được không ạ.
2. Con có hành thiền. Có cố làm theo thầy dạy. Đầu con cứ nghĩ để buông thư, không ép tâm thân làm theo 1 cái gì, để tự nhiên. Và khi tâm trí yên lặng được vài phút rồi lại nhảy. Con thấy tâm con có gợn chút sóng bất mãn. Nhưng dường như cũng bị lý trí dẹp bỏ ngay sau đó. Có lúc con thấy thân như khúc đá. Chỉ còn hơi thở vô ra. Có khi có cảm giác lâng lâng nên con thích bám lại đó. Con nhận thấy con có ngồi thiền không với mục đích gì nhưng đó chỉ là lí trí của con thôi. Chứ con vẫn cảm thấy sâu thẳm trong lòng mình đang tìm lại cảm giác vui thích khó tả kia. Con vẫn chưa thấy tánh biết thực sự của mình ở nơi đâu trong con. Con xin thầy chỉ bảo thêm ạ.
3. Con có quen anh Phật tử. Anh rất tôn kính thầy. Luôn chia sẻ những điều thầy dạy. Và anh không thiền. Nhưng anh nói anh luôn sống trọn vẹn với từng giây phút của cuộc đời mình. Điều đó vẫn được hả thầy? Vì con thấy thời gian nào con lười thiền là tâm con rất dễ bị cuốn đi theo pháp. Bị phóng dật, vọng tưởng. Vậy con xin thầy khai thị, chỉ bảo cho con ạ.
Con xin tri ân công đức thầy.
Nam mô bản sư Thích Ca Mâu Ni Phật

Answer:

 Con nên nghe pháp thoại thầy giảng để biết thế nào thực sự là thiền. Khi con chưa thực sự hiểu thiền là gì mà cứ ngồi thiền thì chỉ tự hại mình thôi. Thí dụ con có cảm giác lâng lâng rồi thích bám vào đó khiến tâm ngưng trệ là không tốt. Mục đích của thiền là soi sáng chính mình trong mọi hoạt động của thân tâm để không bị dính mắc, trói buộc vào bất cứ điều gì, chứ không phải là để tâm ngưng trụ vào một trạng thái nào dù đó là hỷ lạc hay định. Khi con thực hành thiền soi sáng thực tại (Vipassanā) thì con sẽ thấy định tuệ phát huy vượt xa so với ngồi thiền để trụ tâm vào định lạc.

Nếu trước đây con quy y chưa đúng thì bây giờ quy y lại cho đúng là điều nên làm.


No.6

Question:

Thầy ơi, xin giúp con cho con lời khuyên vượt qua được chướng ngại. Con như người đang tìm lối đi và thật là mệt mỏi. Con bị rối loạn lo âu và giờ đi đường thì con tưởng tượng ra cảnh tai nạn, nghe chuyện người khác nói họ bị sao thì mình lại liên tưởng đến mình bị, đi ra hàng thịt người ta chặt thịt thì tâm lại liên tưởng luôn sợ bị chặt vào tay rồi lại liên tưởng đến tay mình, khi nhắm mắt lại thì không thể tập trung vì các hình ảnh tiêu cực nó đến nhanh quá,... con mất nhiều năng lượng vì những cảnh tai ương bất trắc cứ khởi lên trong tâm tưởng của con. Con phải làm sao đây thầy ơi, xin cho con phương pháp vượt qua với ạ! Trước đây chắc do 1 thời gian con nghĩ tiêu cực lâu quá do bị sang chấn tâm lý! Con phải làm sao khi tâm liên tưởng của con nó cứ tự động mọi lúc mọi nơi và toàn tưởng ra những điều tai ương!
Nam-mô Bổn Sư Thích-ca Mâu-ni Phật, kính bạch thầy mong thầy giúp đỡ con qua cơn nghịch cảnh!

Answer:

Bây giờ con nên tập quan sát mọi hoạt động của thân con, như quan sát sự thở, quan sát sự đi, đứng, ngồi, nằm, tắm rửa, lau chùi, quét dọn, mở cửa, đóng cửa v.v... nói chung mọi hoạt động của thân. Khi quan sát sự diễn biến của thân thì tâm con sẽ dần trở về trọn vẹn với thực tại, không lang thang qua những tư tưởng tiêu cực về quá khứ, tương lai hay bên ngoài chi phối nữa. 


No.7

Question:

Thưa thầy, con hay nghe giác ngộ giải thoát. Đọc nhiều sách nhưng con rất mơ hồ. Xin Thầy có thể giúp con biết là Phật đã giác ngộ điều gì và giải thoát khỏi cái gì? Con cảm ơn Thầy nhiều lắm. Con chúc thầy nhiều sức khỏe để chúng con được nghe Pháp từ thầy.

Answer:

 Giác ngộ là thấy ra sự thật, giải thoát là không còn ảo tưởng về sự thật đó. Thí dụ thấy rõ (giác ngộ) tham sân si tạo ra đau khổ cho mình và người nên không tham sân si nữa (giải thoát).

Chủ đề liên quan:
thực chứng & giác ngộ (194)
giải thoát (41)

No.8

Question:

Kính bạch Thầy,
Con hiện chưa quy y, nhưng thường xuyên nghe giảng pháp qua mạng, và rất yêu thích tìm hiểu về Phật pháp. Dạo gần đây con khó tập trung vào công việc quá, một phần vì công việc cũng không quá bận. Tại cơ quan, thay vì chú tâm vào công việc, con thường hay mở mạng để tìm đọc các bài viết về giáo lý của nhà Phật.
Phật pháp có ý nghĩa và sức hút rất lớn đối với con.
Mong Thầy có thể cho con lời khuyên ạ.

Answer:

Nếu con đã hoàn thành công việc mà cơ quan giao thì con có quyền đọc gì cũng được, nhưng nếu công việc chưa xong mà phân tâm làm chuyện khác thì không nên. Trừ phi những công việc chỉ làm bằng chân tay thì có thể vừa làm vừa nghe pháp thoại được. 


No.9

Question:

Con xin đảnh lễ thầy!
Trong các bài pháp thoại thầy hướng dẫn thường nói "Thiền là soi sáng lại chính mình". Con ko hiểu rõ lắm "Soi sánh lại chính mình" là như thế nào. Rất mong thầy hoan hỷ giải thích rõ giúp con "Soi sáng lại chính mình" là như thế nào ạ?
Con chân thành cám ơn thầy.

Answer:

Soi sáng lại chính mình là sáng suốt biết rõ thực tại thân-thọ-tâm-pháp như nó đang là. Như đi, đứng, ngồi, nằm, hít thở v.v... với tâm trọn vẹn tỉnh thức; lái xe, quét nhà, nấu ăn, tắm rửa v.v... nói chung mọi sinh hoạt hàng ngày đều được soi sáng với tâm trọn vẹn tỉnh thức. Khi có cảm giác khổ, lạc, vui, buồn đều rõ biết với tâm trọn vẹn tỉnh thức. Khi tâm có khởi tham, sân, ngã mạn, ích kỷ v.v... đều rõ biết. Khi có sự tương giao hay mối quan hệ giữa căn và trần với thái độ nào đều rõ biết. Đó chính là soi sáng thực tại thân-tâm-cảnh đang là.


No.10

Question:

Kính bạch sư. Khoảng gần 1 năm nay có những việc hơi lạ mà con không hiểu và lý giải được, trong khi tu học con gặp những bế tắc không biết hỏi ai thì sau đó vài ngày có những video clip xuất hiện trên điện thoại nói về những bế tắc đó và con hiểu ra vấn đề, như vậy là thế nào kính mong sư khai thị.

Answer:

Đó chính là sự mầu nhiệm không thể nghĩ bàn của Pháp. 


No.11

Question:

Thưa Thầy, cho con hỏi 3 câu hỏi:
1/ Dạ có phải chỉ cần nhẫn nại để THẤY mọi hoạt động của thân thọ tâm pháp, để lúc cái Thấy đủ sáng thì tự động những tập khí tiêu cực sẽ không còn chỗ đứng nữa phải không ạ?

2/ Những lúc bệnh tật, chán nản, lười biếng, nhàm chán, mệt mỏi không muốn làm gì cả thì mình cũng chỉ cần trọn vẹn cảm nhận các cảm giác trên đến khi nào tánh biết tự thông suốt hết mọi mặt từ tâm tích cực đến tâm tiêu cực để không bám víu vào trạng thái tâm nào. Nên nhờ vậy dù có trong trạng thái nào thì người giác ngộ vẫn bình thản đúng không ạ?

3/ Cái cuối cùng của một người giác ngộ là không còn bám víu vào bất cứ điều gì trong cuộc đời thậm chí khi thấy ra tánh biết cũng không bám vào tánh biết?

Answer:

Phải, cả 3 điều con đều thấy đúng. 


No.12

Question:

Con kính thưa thầy
Con có hay nghe pháp thoại của thầy và biết thầy cũng hay lấy dẫn chứng trong kinh thánh, gần đây con có tìm hiểu về Hội Thánh Đức Chúa Trời là một hội thánh xuất từ Hàn Quốc, và theo như hội thánh thì có 1 đấng tạo ra tất cả là Đức Chúa Trời và loài người là những linh hồn phạm tội trên nước thiên đàng, hiện tại loại người đang làm sai ý Chúa là thờ hình tượng, không giữ ngày sabat thứ 7 kể cả bên thiên chúa giáo và muốn được cứu rỗi về linh hồn cần có tên trong sách sự sống là làm phép baptem và dự lễ vượt qua và cần trích 1/10 tài sản có được dâng lên Đức Chúa Trời.
Con xin thầy là người đi trước cho con hiểu thêm về việc này ạ, vì thấy hội thánh đang phát triển rất lớn mạnh ở Hàn Quốc và các nước khác thì họ phải được sự công nhận của các tín đồ và trong hội thánh cũng dạy tình yêu thương chứ ko thấy có mê tín, các vấn đề đưa ra đều dựa trên kinh thánh cũng rất logic, và hội thánh công nhận đấng ansanghong là Đức chúa trời cha, và có cả đức chúa trời mẹ ạ.

Answer:

Thầy tin Chúa không phải trên mặt hình thức tổ chức tôn giáo, giáo hội hay môn Thần học mà chỉ tin những lời nào Chúa nói đúng sự thật. Vì thực ra Kinh Thánh chưa chắc đã ghi lại đúng những gì Chúa nói. Thầy tin Thượng Đế hay đức Chúa Cha như là Chân lý tuyệt đối trong sự vận hành của Pháp, không tin Thượng Đế như một Đấng Hữu Thể kiểu nhất thần giáo, nên không tin những nghi lễ mà các giáo hội về sau đặt ra, không phải chỉ riêng đạo Thiên Chúa mà cả đạo Phật cũng vậy. 

Chủ đề liên quan:
sự thật, chân lý, pháp, tánh (340)
đức tin & niềm tin và mê tín (29)

No.13

Question:

Kính thưa thầy,
Con xin chào thầy, con xin tự giới thiệu con tên là Lộc con được chú Huy giới thiệu gặp thầy và con đã có cơ hội may mắn được gặp thầy cũng như được hỏi thầy trên diễn đàn 1 lần ạ. Trước hết con xin cám ơn thầy đã chia sẻ cho con những lần trước ạ.
Hôm nay con xin phép hỏi thầy: “Làm thế nào để phân biệt được chính đạo và tà đạo? Làm sao để biết được mình đang bị đi theo con đường tà đạo để tránh”
Vì con đang đi học rất nhiều ở 1 nơi họ luôn tuyên truyền những điều tuyệt vời và khẳng định đây là con đường chuẩn mực mình phải bám lấy. Tuy nhiên chú Huy thì lại bảo con phải dừng ngay vì rất nguy hiểm.
Nhân tiện đây con muốn xin phép được vào SG gặp thầy hôm 25, 26 hoặc 27 tuỳ theo lịch của thầy được không ạ? Vì 26 con có lịch vào SG ạ. Trên đây con không tiện hỏi thầy nhiều con xin phép được gặp thầy giải bày trục tiếp ạ.
Con chân thành cám ơn thầy
Chúc thầy sức khoẻ và giúp đỡ được nhiều chúng sinh như con ạ!

Answer:

Rất tiếc ngày 25, 26, 27/11/19 thầy còn ở Úc. Sự khác biệt giữa tà đạo và chánh đạo là: Tà đạo luôn nỗ lực tu luyện để trở thành hay đạt được sở đắc lý tưởng, còn Chánh đạo thì chỉ soi sáng thực tại trong từng khoảnh khắc tại đây và bây giờ để thấy ra sự thật vốn đã hoàn hảo. Nói cho dễ hiểu, Tà đạo thì tìm sự mầu nhiệm ở cuối con đường, còn Chánh đạo thì thấy sự mầu nhiệm ngay nơi mỗi khoảnh khác trên con đường.


No.14

Question:

Thưa thầy,
Nay con đọc cuốn Soi Sáng Thực Tại mà cứ tủm tỉm cười suốt thầy ạ. Con chiêm nghiệm lại mọi trải nghiệm của mình trong đời sống và thấy thật kì diệu, con chẳng định tâng bốc thầy đâu vì tất nhiên là nó đâu có nghĩa lý gì với thầy, mà con vẫn phải thốt lên: Ui! sao mà thầy nói đúng và dễ hiểu thế.
Vì con vốn không đọc được bất cứ cuốn kinh nào, không hiểu một lời kệ nào, không thuộc một câu chú gì, nhiều năm cũng ti toe đòi học Phật qua sách vở rồi chịu thua, đầu con cứ đơ ra như đọc ngôn ngữ ngoài hành tinh vậy. Thế mà đọc lời thầy, từng câu từng chữ đều sáng rỡ.
Con có một vài khoảng khắc trải nghiệm mà con thấy lạ kì nhưng không biết gọi tên, vì lúc đó con chưa nghe pháp thầy, chưa đọc hiểu được cuốn sách Phật nào. Giờ thì con biết nó là gì rồi thầy nhỉ.
Khi được trải nghiệm cái thấy đó mà không biết nó là gì con vẫn còn u mê lắm. Nhưng rồi được nghe pháp thoại của thầy, đọc sách của thầy và hiểu ra cái mênh manh lợt lạt đó là gì, con được soi rọi và soi rọi được biết bao nhiêu vùng tăm tối trong con.
Thầy ơi, con lan man ghê vì lúc này con đang hân hoan, thầy thứ lỗi cho đôi phút bốc đồng và rất trẻ con của con để chia vui cùng con nhé.
Con cảm ơn thầy vô cùng và biết ơn mọi pháp đã đưa con đến đây, lúc này.

Answer:

 Sādhu lành thay! Đọc tâm sự của con mà thầy cũng được hoan hỷ theo! Thật tuyệt vời con nhỉ!


No.15

Question:

Thưa thầy con xin đảnh lễ ạ. Con xin thay giai cuu giup dum con, cach day 2 tuan con hay bi dau đầu va vai dau nhẹ đến nay dau cang ngay cang nặng nam liệt giuong ma di kham bs thi ko thấy benh gi con ko biết con co bi bua ngải hay bi tâm linh quậy con ko sao con thay lạ nen xin thầy cuu giup con hóa giải va lam cach nao nhan biet duoc con bi gì va lam sao hóa giai duoc day xin thay chi bảo con ạ?

Answer:

Con hãy nằm buông thư, hoàn toàn tin tưởng vào ân đức Tam Bảo đang hộ trì con. Thầy sẽ hỗ trợ.


No.16

Question:

Con kính đảnh lễ thầy

Answer:

 Chào con!


No.17

Question:

Thưa Thầy,
Hôm trước ngồi thiền, tự nhiên con không muốn quán gì hết mà cái tâm nó chỉ muốn hướng vô trong, con thả lỏng cơ thể và thầm niệm "trở về, trở về" thì thấy nó lắng yên xuống, không lăng xăng suy nghĩ nữa mà cũng chẳng cố tình theo dõi đề mục nào hết, nhưng vẫn nhận biết một số thứ diễn ra trong người, ví dụ như âm thanh đến rồi đi, hơi thở đều đều, chậm rãi. Khi nó bắt đầu có suy nghĩ, con lại nhủ thầm "trở về, trở về" thì nó lại quay lại trạng thái như trên. Có lúc suy nghĩ đến, con nhìn suy nghĩ rồi cho qua, có khi con cũng bị cuốn theo, rồi đến 1 lúc nào đó con thấy có chiêm nghiệm như vầy, đại loại là nếu mình còn một mục đích, mục tiêu... nào đó khi hành thiền (như hành thiền ĐỂ được tâm an, ĐỂ được giác ngộ, hay thậm chí là ĐỂ thấy ra được gì đó) thì cái tâm nó cứ vô thức tìm kiếm cái mục tiêu đó chứ nó không vô tư trên thực tại được, lúc đó thì càng nỗ lực thì mình chỉ càng tạo ra nhiều tâm hành (bất thiện?) thôi phải không ạ?

Trong khi thiền đúng ra phải là một quá trình buông xả/ tập buông xả các hành để dần dần đi đến tịnh chỉ hoàn toàn các tâm hành tạo tác là giải thoát? Nên con thấy buông xả hình như là yếu tố cốt tủy của hành thiền, nếu mình nỗ lực để tỉnh giác quán sát nhưng không buông xả thì thật ra cũng không phải là chánh niệm phải không ạ? Con thấy hình như chánh niệm bao gồm cả tỉnh giác lẫn buông xả, như hai mặt của một đồng tiền vậy, không thể tách rời. Nhờ tỉnh giác thấy pháp sanh, nhờ buông xả thấy pháp diệt, nếu có cả tỉnh giác lẫn buông xả thì thấy sanh diệt ngay mỗi pháp, mỗi lúc chánh niệm... Con biết đây cũng vẫn là lý trí thôi nhưng con thấy hình như cái quan trọng nhất của hành thiền là (tập?) buông xả với các pháp đến đi chứ không hẳn chỉ nhận biết, có điều phải nhận biết đối tượng mới có cái mà buông xả, nên nhận biết phải đi kèm với buông xả nữa, chứ con thấy nhiều nơi dạy phải nỗ lực tỉnh giác nhận biết đề mục mà không đề cập tới buông xả, nên nhiều khi càng cố thì đề mục lại càng mất tự nhiên nên khó quán... Lúc xong thời thiền trên con thấy rất thoải mái, nhẹ nhàng và thanh thản. Dạ con kính hỏi Thầy hành theo hướng vậy được không ạ, và cái con nghĩ đúng không ạ. Con kính tri ân tâm sức và lòng từ bi của Thầy ạ!

Answer:

 Con thấy rất đúng, ít hành giả phát hiện được điều này. Tuy nhiên chỉ thấy thôi không cần dụng ý buông vì buông là hiệu ứng tự nhiên khi thấy đúng mức. Thấy tức là hành, là buông rồi, không cần kèm thêm dụng ý buông nữa, vì phần lớn là buông ảo tưởng mà khi nó bị thấy ra thì nó tự biến mất, trong khi những điều đã thành quả dị thục thì muốn buông cũng không được mà chỉ cần thấy cho đến khi quả đã xong thì nó cũng tự hết.


No.18

Question:

Bạch Thầy ! Xin Thầy hoan hỷ giải thích để con được biết: Sao hình Phật Thích Ca chùa Bắc tông có chữ vạn trước ngực, Phật Thích Ca chùa Nam tông không có chữ vạn. Cám ơn Thầy.

Answer:

 Chữ vạn mang tính biểu tượng hơn là sự thật, cũng giống như đức Phật ngồi trên hoa sen hoặc vầng hào quang trên đầu. Và biểu tượng này cũng như chấm đỏ giữa ấn đường đã có trước trong văn hoá của người Ấn Độ, người sau gán vào cho đức Phật để ngoại đạo khỏi chê Phật không có những dấu hiệu mà họ cho là cao quý.

Chủ đề liên quan:
ngoại đạo & chánh đạo (33)

No.19

Question:

Dạ! Mô Phật! Con kính chào sư ông! Con đã nghe pháp thoại của sư ông! Con có điều này kính xin sư ông khai thị cho con. Con gái con đang tuổi ương bướng để chứng tỏ bản thân, nhiều khi bé làm con rất tức giận! Có thể do con đã đem cái muốn hoàn thiện của một người mẹ áp đặt vào con gái. Nhưng đôi khi đó là hành động sai như ăn cắp vặt, giấu tội hay lười học... Con đã rất dễ nổi giận với những việc này. Con không biết phải làm sao cho đúng Pháp? Kính sư ông khai thị cho con. Mô Phật!

Answer:

- Giải thích rõ ràng giúp cháu tự ý thức chỗ sai của mình hơn là hạch tội.
- Khi cháu nhận lỗi, cho cháu tự chọn hình thức kỷ luật. Không nên đưa ra hình phạt khiến cháu cảm thấy bị áp bức.
- Khi cháu làm điều gì đúng tốt nên khen thưởng. Khi cháu nhận lỗi và tự kỷ luật tốt cũng nên khen thưởng.
- Đáp ứng những nhu cầu cần thiết cho cháu để cháu khỏi lấy cắp.
- Chỉ nên nêu những điểm tốt, không nên nói lỗi cháu trước mặt người khác.
- Chỉ có tình thương yêu, hỷ xả mới cải hoá được cháu, không nên vì cháu xấu mà khắc nghiệt hay ghét bỏ. 

 

 

 


No.20

Question:

Kính thưa Thầy.
Ngôn ngữ, lí trí, tưởng tượng lại quá hạn chế trong khi mọi sự vận hành theo nhân duyên. Nếu không thấy đúng vị trí, vai trò chức năng của nó (tức ngôn ngữ, suy nghĩ, tưởng tượng) thì sẽ tự lệ thuộc và tự trói buộc vào nó, từ đó khổ tâm lí phát sinh. Chính vì vậy theo lẽ tự nhiên nấc thang kế tiếp của sự tiến hóa trong tâm thức con người là sử dụng tuệ tri để thấy ra mọi vấn đề của chính mình và cuộc sống khi "đầu óc" đã "bất lực chịu chết".

Khi sử dụng tuệ tri thì quá trình khám phá về chính mình và cuộc sống "đúng nghĩa" bắt đầu, cũng có thể gọi là bắt đầu ở tầng mức cao hơn, đúng đắn hơn. Đúng - sai, thiện – ác giờ là đúng Pháp - nghịch Pháp. "Pháp" đây là pháp thực chứ không phải là pháp do tư tưởng khởi lên. Từ đây ảo tưởng và khổ tâm lí được hóa giải khi nhận thức đúng sự thật và “đắc được tình trạng không ảo tưởng, đắc được trạng thái không có khổ tâm lí”, sống với cái có sẵn và thực chất chứ không thêm gì. Gánh nặng “từ ảo tưởng phát sinh” được gỡ bỏ.

Khi có ai đó chân thành, nhiệt thành tìm cầu sự thật và khi trải nghiệm của họ đã đủ chín muồi thì những người Thầy giác ngộ có duyên với họ thị hiện trên đời khai thị giúp họ thấy ra những gì xưa nay mà Pháp luôn vẫn luôn ân cần từ bi khai thị mà họ chưa thấy ra.
Con “hiểu” như vậy “tạm gọi” là đúng chưa ạ? Con cảm ơn Thầy.

Answer:

 Rất đúng chứ không phải tạm đúng! Sādhu lành thay!